VESAK 2025 – THẮP SÁNG TỪ TÂM, SOI ĐƯỜNG NHÂN LOẠI
Chân thành kính dâng tặng quý Phật tử nhân mùa Đại lễ Vesak Liên Hiệp Quốc 2025 (Phật lịch 2569)
Thích Nguyên Định[1]
A. Dẫn nhập: Ánh sáng Vesak từ tâm thức đến đời sống
Hòa chung niềm hân hoan của Đại lễ Vesak 2025, với chủ đề toàn cầu “Đoàn kết và bao dung vì nhân phẩm con người: Tuệ giác Phật giáo vì hòa bình thế giới và phát triển bền vững”, bài viết này xin được giới thiệu phương châm “Thắp sáng từ tâm, soi đường nhân loại” – một thông điệp thiết thực, khẳng định vai trò của việc chuyển hóa nội tâm trong việc xây dựng một thế giới hòa bình và phát triển bền vững.
Mỗi khi tháng Tư về, mùa Vesak lại lan tỏa ánh sáng khắp thế gian, không chỉ bằng những lễ đài lung linh sắc màu, mà còn bằng những ngọn đèn từ bi, trí tuệ ẩn tàng trong từng trái tim tỉnh thức. Đây là dịp thiêng liêng để hàng triệu người con Phật trên khắp thế giới cùng nhau kính lễ, tưởng niệm ba sự kiện vĩ đại trong cuộc đời Đức Thế Tôn:
Đản sinh – khi Ngài thị hiện nơi đời, mang theo thông điệp từ bi, trí tuệ và tình thương không biên giới;
Thành đạo – khi Ngài dưới cội Bồ-đề chứng ngộ chân lý, khai mở con đường giải thoát cho muôn loài;
Nhập Niết-bàn – khi Ngài hoàn mãn hạnh nguyện độ sinh, để lại cho đời một nguồn sáng bất diệt.
Kể từ năm 1999, Vesak đã vượt ra ngoài khuôn khổ tôn giáo, trở thành ngày lễ Phật giáo thế giới được Liên Hiệp Quốc công nhận. Sự kiện ấy khẳng định rằng những giá trị từ bi, trí tuệ và hòa bình của Đức Phật không chỉ thuộc riêng Phật giáo, mà còn là tài sản quý báu chung của toàn thể nhân loại.
Năm nay, Vesak 2025 mang chủ đề “Thắp sáng từ tâm, soi đường nhân loại” – một lời nhắc nhở nhẹ nhàng mà sâu sắc: ánh sáng đích thực không phải ở những ngọn đèn ngoài kia, mà chính là tia sáng bừng lên trong lòng mỗi chúng ta. Khi tâm ta sáng lên với chánh niệm và tình thương, thế giới quanh ta cũng theo đó mà bừng nở an vui.
Vesak không chỉ là những đóa sen thơm dâng lên lễ đài, mà còn là những đóa sen trong tâm thức mỗi người, đang âm thầm hé nở giữa đời thường. Khi mỗi người con Phật biết thắp sáng ngọn đèn tỉnh thức nơi chính mình, cũng là lúc chúng ta chung tay làm cho thế gian này thêm phần ấm áp, bình yên và hạnh phúc.
B. Nội dung
I. Ý nghĩa ba sự kiện Vesak: ba ngọn đèn thiêng liêng
Mỗi mùa Vesak trở về, lòng người con Phật lại bồi hồi tưởng niệm ba dấu ấn vĩ đại trong cuộc đời Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni: Đản sinh, Thành đạo và Nhập Niết-bàn. Ba sự kiện này không chỉ ghi dấu những cột mốc lịch sử, mà còn thắp sáng lên ba ngọn đèn thiêng liêng trong tâm thức mỗi chúng ta, dẫn đường cho hành trình giác ngộ.
1. Đản sinh – Ánh sáng khai sinh
Tương truyền, vào thời khắc Đức Phật đản sinh, Ngài đã bước bảy bước trên hoa sen nở, tay chỉ trời tay chỉ đất, và tuyên ngôn: “Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn.” Có nghĩa: Trên trời dưới trời, chỉ có bản ngã giác ngộ là tôn quý nhất.
Câu tuyên ngôn ấy không phải là sự tự tôn cá nhân, mà là lời khẳng định chân lý: mỗi chúng sinh đều tiềm ẩn hạt giống Phật tánh, đều có khả năng thành Phật, nếu biết tu tập và khai mở tự tâm. Ánh sáng Đản sinh vì thế không chỉ thắp lên niềm hân hoan mừng sự xuất hiện của một bậc Thầy vĩ đại, mà còn khơi dậy niềm tin sâu xa nơi mỗi người: chúng ta vốn có khả năng tự giác ngộ và giải thoát.
Mùa Vesak nhắc nhở ta, trong đời sống bộn bề này, đừng quên rằng mỗi người đều mang sẵn ánh sáng nhiệm màu trong chính trái tim mình.
2. Thành đạo – Ánh sáng trí tuệ
Sau nhiều năm khổ hạnh và thiền định sâu xa dưới cội Bồ-đề, Đức Phật đã vượt qua mọi cám dỗ, thắng phục mọi vọng tưởng, và viên mãn Giác ngộ.
Trong đêm thành đạo, Ngài chứng đạt ba minh:
(a) Túc mạng minh: biết rõ vô lượng đời quá khứ của mình và chúng sinh;
(b) Thiên nhãn minh: thấy rõ sự sinh tử luân hồi của muôn loài;
(c) Lậu tận minh: đoạn tận mọi lậu hoặc phiền não, đạt giải thoát hoàn toàn.
Sự Giác ngộ của Đức Phật không chỉ dành cho riêng Ngài. Đó là ánh sáng khai mở con đường Giới – Định – Tuệ, để mỗi hành giả theo dấu có thể tự mình tiến đến giác ngộ.
Trong ý nghĩa ấy, ánh sáng Thành đạo dạy cho chúng ta rằng:
Muốn thoát khổ, không thể cầu ai ban cho, mà phải nỗ lực tinh cần, lấy trí tuệ soi đường.
Vesak vì thế cũng là dịp nhắc nhở người Phật tử về giá trị vô giá của việc tu học: không ngừng vun bồi giới hạnh, rèn luyện tâm ý, khai sáng trí tuệ.
3. Nhập Niết-bàn – Ánh sáng giải thoát
Sau gần năm mươi năm hoằng hóa khắp chốn, từ hoàng cung đến thôn quê, Đức Phật an nhiên thị tịch tại rừng Sa-la song thọ, để lại lời dặn dò cuối cùng:
“Này các Tỳ-kheo, hãy tự thắp đuốc lên mà đi, hãy lấy Chánh pháp làm đuốc, lấy Chánh pháp làm nơi nương tựa, đừng nương tựa nơi nào khác.”
Nhập Niết-bàn của Đức Phật không phải là sự chấm dứt, mà là sự viên mãn tối hậu của một đời sống tỉnh thức và từ bi. Ngài đã chứng minh rằng: Niết-bàn là trạng thái an nhiên, giải thoát hoàn toàn khỏi mọi khổ đau, và mỗi chúng ta đều có thể đạt tới nếu kiên trì thực hành.
Ý nghĩa của sự kiện này gợi mở cho người Phật tử tinh thần tự lực, tự giác, tự chứng. Không ai khác có thể cứu độ ta, ngoài chính sự tỉnh thức và nỗ lực của chính mình.
Trong ánh sáng Vesak, ngọn đèn Niết-bàn nhắc nhở ta: Sự giải thoát không nằm ở một thế giới xa xôi, mà ở ngay trong đời sống này, khi tâm ta vắng bặt tham, sân, si và sáng rỡ lòng từ bi, trí tuệ.
II. Thắp sáng từ tâm – gốc rễ mọi hành động
Trong ánh sáng Vesak nhiệm màu, khi chiêm nghiệm về cuộc đời Đức Phật, chúng ta nhận ra: tất cả sự thay đổi lớn lao đều bắt đầu từ một nội tâm tỉnh thức.
Nếu muốn thế giới an lạc, chính mỗi người cần thắp lên ánh sáng ngay từ nơi tâm mình.
1. Tâm là chủ nhân của đời sống
Đức Phật đã dạy trong Kinh Pháp Cú:
“Ý dẫn đầu các pháp, ý làm chủ, ý tạo tác. Nếu với ý ô nhiễm mà nói hay làm, khổ não sẽ theo sau như bánh xe lăn theo chân con vật kéo xe.”
“Ý dẫn đầu các pháp, ý làm chủ, ý tạo tác. Nếu với ý thanh tịnh mà nói hay làm, hạnh phúc sẽ theo như bóng không rời hình.” (Kinh Pháp Cú, kệ 1–2).
Điều này cho thấy: mọi hành động, lời nói và suy nghĩ của chúng ta đều bắt nguồn từ tâm.
Tâm giống như người điều khiển, còn thân và miệng chỉ là phương tiện.
Ví như một cỗ xe, thân xác ta là con ngựa, còn tâm thức chính là người cầm cương.
Nếu người lái có chánh niệm và trí tuệ, cỗ xe sẽ đi đúng đường.
Ngược lại, nếu tâm buông lung, đầy tham lam và sân hận, thì cuộc đời sẽ trôi lạc trong khổ đau.
2. Khi tâm sáng – thế giới thay đổi
Khi nội tâm chúng ta trong sáng, cuộc sống xung quanh cũng trở nên an lạc kỳ diệu.
Một người có tâm từ bi sẽ hành xử yêu thương, đem lại niềm vui và hạnh phúc cho người khác.
Một người có tâm hỷ xả sẽ biết buông bỏ oán hờn, góp phần xây dựng một cộng đồng hòa thuận.
Ngược lại, khi tâm ô nhiễm bởi tham lam, sân hận và vô minh, thì chính những nguồn năng lượng xấu ấy sẽ lan tỏa ra môi trường xung quanh, gieo rắc bất an và khổ đau.
Cho nên, Vesak không chỉ kêu gọi chúng ta treo đèn hoa rực rỡ bên ngoài, mà quan trọng hơn, hãy thắp sáng ngọn đèn ngay trong lòng mình, để từ đó ánh sáng ấy lan tỏa đến gia đình, xã hội và thế giới.
3. Cách khởi động “thắp sáng từ tâm”
Vậy làm sao để “thắp sáng từ tâm” giữa đời sống đầy lo toan này?
Trước hết, chúng ta cần nhận diện tâm mình trong từng khoảnh khắc.
Ví dụ, khi một cơn giận nổi lên, đừng vội buông lời hay hành động làm tổn thương người khác.
Hãy dừng lại, hít thở sâu, và tự hỏi: “Tâm ta đang như thế nào? Vì sao ta nổi giận? Nếu tiếp tục theo tâm sân hận này, hậu quả sẽ ra sao?”
Chính sự tỉnh giác ấy là bước đầu tiên giúp ta kiểm soát tâm, không để tâm điều khiển mình.
Kế đến, chúng ta cần chủ động nuôi dưỡng những phẩm chất sáng đẹp trong tâm, như:
Từ bi: luôn thương yêu và mong muốn an vui cho muôn loài.
Hỷ xả: biết buông bỏ giận hờn, đố kỵ, nhỏ nhen.
Chánh niệm: sống tỉnh thức trong từng hành động, lời nói, ý nghĩ.
Trí tuệ: thấy rõ bản chất vô thường, vô ngã của mọi sự, để không chấp thủ.
Khi bền bỉ thực tập những điều ấy, từng chút một, tâm ta sẽ trở nên sáng hơn, rộng mở hơn, và chính ta sẽ là nguồn ánh sáng cho thế gian này.
III. Thực hành thắp sáng từ tâm trong đời thường
Không chỉ trong ngày lễ Vesak, mà trong từng phút giây đời sống, chúng ta đều có thể thắp sáng ngọn đèn nơi tâm mình.
Bằng những việc làm nhỏ bé, nhưng đầy ý nghĩa, mỗi người Phật tử có thể góp phần biến thế giới này thành một nơi sáng đẹp hơn.
1. Giữ giới – Bảo vệ ngọn đèn tâm
Giới luật là nền tảng vững chắc cho đời sống thanh tịnh của người Phật tử tại gia.
Giữ giới cũng giống như bảo vệ ngọn đèn trong gió, giúp cho ánh sáng tâm thức không bị tắt lịm giữa cuộc đời đầy cám dỗ.
Năm giới căn bản gồm:
(1) Không sát sinh: Nuôi dưỡng lòng từ bi.
(2) Không trộm cắp: Tôn trọng tài sản của người khác.
(3) Không tà dâm: Giữ lòng trung thực trong tình cảm.
(4) Không vọng ngữ: Chân thật trong lời nói.
(5) Không dùng chất kích thích: Giữ tâm sáng suốt, tỉnh táo.
Khi gìn giữ năm giới này, chúng ta tránh được những hành động gây đau khổ, giữ cho tâm hồn luôn trong sáng và từng bước tiến gần hơn đến sự an lạc chân thật.
2. Phát triển từ bi – Thắp đèn lòng nhân
Trong Kinh Từ Bi (Metta Sutta), Đức Phật dạy: “Như người mẹ một đời bảo vệ đứa con duy nhất. Cũng vậy, đối với tất cả chúng sinh, hãy khởi lòng từ vô lượng.”
Từ bi không chỉ là một ý tưởng đẹp, mà cần thể hiện bằng những hành động thiết thực trong đời thường:
(a) Một lời an ủi dành cho người đang buồn khổ.
(b) Một bữa ăn trao cho người nghèo đói.
(c) Một cử chỉ tử tế với người xa lạ.
Mỗi việc làm nhỏ bé ấy chính là một ngọn đèn lòng nhân thắp sáng không chỉ cho người khác, mà còn soi sáng tâm hồn chính chúng ta.
3. Chánh niệm – Thắp đèn tỉnh thức
Trong Kinh Niệm Xứ (Satipaṭṭhāna Sutta), Đức Phật chỉ dạy:
“Khi đi biết mình đang đi,
khi đứng biết mình đang đứng,
khi ngồi biết mình đang ngồi,
khi nằm biết mình đang nằm…”
Chánh niệm, nghĩa là sống trọn vẹn trong giây phút hiện tại, nhận biết rõ ràng mọi hành động, cảm xúc và suy nghĩ của mình. Chúng ta có thể thực tập chánh niệm bằng những điều rất đơn giản:
(a) Khi ăn: ăn trong tỉnh thức, biết từng miếng ăn là do nhiều duyên lành kết hợp.
(b) Khi đi: đi thong thả, ý thức từng bước chân tiếp xúc với đất.
(c) Khi thở: theo dõi hơi thở vào ra, an trú tâm hồn trong hiện tại.
Thực hành chánh niệm chính là giữ cho ngọn đèn tỉnh thức luôn cháy sáng, không bị lãng quên giữa bộn bề cuộc sống.
4. Học Phật – Thắp đèn trí tuệ
Ánh sáng trí tuệ là ngọn đèn soi rọi con đường tu tập. Muốn thắp sáng trí tuệ, người Phật tử cần:
(a) Siêng năng đọc kinh, nghe pháp thoại từ các bậc thầy chân chính.
(b) Ghi nhớ những câu kinh, bài học ngắn gọn, nhưng sâu sắc để quán chiếu trong đời thường.
Chẳng hạn, quán niệm về Vô thường: Mọi sự vật đều thay đổi, không có gì tồn tại mãi. Vô ngã: Không có cái “tôi” riêng biệt, mọi thứ nương tựa vào nhau mà tồn tại.
Nhờ thường xuyên học Phật và quán chiếu như vậy, trí tuệ sẽ dần lớn mạnh, giúp chúng ta sống an nhiên giữa cuộc đời biến động.
Khi từng người biết tự thắp sáng mình, thì gia đình sẽ sáng, cộng đồng sẽ sáng, và cả thế giới cũng sẽ dần sáng lên bằng tình thương và hiểu biết.
IV. Lan tỏa ánh sáng từ tâm ra cộng đồng
Ánh sáng trong tâm khi được vun đắp đủ đầy, sẽ tự khắc chiếu rọi ra mọi phương diện đời sống – từ mái nhà thân thương, tới con đường làng ngõ xóm, rồi lan tỏa tới cả trời đất mây ngàn. Dưới đây là ba mảnh ghép thiết yếu, không chỉ mang đến lợi ích cho người khác mà còn làm giàu có chính nội tâm mỗi chúng ta.
1. Trong gia đình: Nơi khởi nguồn của yêu thương
Gia đình là “địa đạo” an toàn nhất để chúng ta thắp sáng những ngọn đèn từ bi và chánh niệm. Khi chúng ta gieo vào đó yêu thương và sự quan tâm, mọi thành viên đều cảm nhận được hơi ấm của hạnh phúc đích thực.
(a) Lời nói nâng niu
Mỗi sáng thức dậy, thay vì vội vã, hãy dành vài giây để nhìn nhau, mỉm cười, và nói một lời chào trìu mến: “Con chúc ba mẹ ngày mới an lạc” hay “Chúc con một ngày nhiều niềm vui”. Tiếng nói ấy như dòng suối mát, rửa sạch bụi trần bám nơi tâm.
(b) Nhường nhịn và sẻ chia
Trong gia đình, hiếm có sự hoàn hảo: có khi cha khô khan ít nói, có khi con xa bố mẹ vì công việc… Một lời nhường nhịn, một cử chỉ hỏi han lặng lẽ – như để nói “Mình luôn ở đây vì nhau” – chính là gieo mầm từ bi. Khi ta nhường nhịn, lòng tự động dịu lại; khi ta chia sẻ, trái tim trở nên rộng mở.
(c) Nếp sống Phật tử chung
Cùng nhau tụng kinh, niệm Phật hay ăn chay trong một buổi tối cuối tuần, vừa là phương tiện giữ gìn giới luật, vừa là cơ hội để tâm ta lắng lại. Không khí trang nghiêm trong chánh điện gia đình hay khung cảnh bữa cơm chay giản dị đã gắn kết tình cảm, nuôi dưỡng niềm tin Phật pháp.
2. Trong xã hội: Hành động nhỏ, sức mạnh lớn
Khi chúng ta mang ánh sáng từ bi ra miền đất rộng lớn hơn, mỗi hành động dù nhỏ đều có khả năng khơi dậy lòng thiện nơi người khác.
(a) Tình nguyện như ngọn đèn nhỏ
Hãy dành một buổi cuối tuần tham gia dọn rác công viên, trồng cây xanh góc phố hay hỗ trợ lớp học tình thương cho trẻ em nghèo. Khi ta cúi xuống nhặt một túi rác, cây non mọc lên, nụ cười của những em nhỏ ấy sẽ là chứng tích cho ánh sáng từ tâm đã lan tỏa.
(b) Văn hóa tử tế mỗi ngày
Một ánh mắt tử tế, một nụ cười thân thiện hay một lời “Xin lỗi” chân thành khi vấp váp… đều là những hạt giống tử tế gieo vào lòng người. Khi văn hóa ấy nhân lên trong xóm giềng, trong thành phố, chúng ta xây dựng một cộng đồng biết trân trọng và tôn trọng nhau – một xã hội an lạc trên nền tảng từ bi.
(c) Nhận trách nhiệm và sửa lỗi
Khi vô tình làm tổn thương ai đó – có thể chỉ là lỡ miệng hay vô ý chen lấn – hãy dám nhận lỗi, xin lỗi và sửa sai. Hành động này không chỉ trả lại công bằng nhỏ nhoi, mà còn gieo vào lòng người khác cảm giác được tôn trọng và công nhận giá trị của họ.
3. Với thiên nhiên: Biết ơn và kết nối
Thiên nhiên không chỉ là vật chất cho chúng ta sống, mà còn là ‘pháp lệnh từ bi’ vận hành khắp vũ trụ. Khi chúng ta sống hài hòa với đất mẹ, ánh sáng từ tâm sẽ lan tỏa đến muôn loài.
(a) Tiết kiệm và bảo vệ
Mỗi giọt nước chúng ta tiết kiệm, mỗi túi nilon chúng ta không sử dụng, mỗi cây xanh chúng ta trồng – đều là hành động biết ơn sâu sắc. Chỉ một thói quen nhỏ như tắt điện khi không dùng, mang túi vải đi chợ… có thể giảm đáng kể áp lực lên hành tinh xanh này.
(b) Chăm sóc và thiền giữa thiên nhiên
Hãy tìm đến một mảng vườn nhỏ, một góc rừng hay bãi biển yên tĩnh. Ngồi thiền, lắng nghe tiếng lá rơi, tiếng sóng vỗ hay hơi thở của gió – đó là cách chúng ta kết nối sâu sắc với mảnh đất nuôi dưỡng. Trong tĩnh lặng, chúng ta nhận ra mình và thiên nhiên là một, từ đó phát khởi lòng biết ơn tự nhiên và trách nhiệm bảo tồn.
(c) Lan tỏa tinh thần xanh
Khi mỗi chúng ta mang theo tâm từ bi và trách nhiệm sinh thái, chúng ta góp phần kiến tạo một thế giới xanh – sạch – đẹp. Và chính hành động ấy sẽ trở thành ngọn lửa truyền cảm hứng, thôi thúc người khác cùng hành động.
Như vậy, khi gia đình được vun trồng yêu thương, khi cộng đồng lan tỏa tử tế, khi thiên nhiên được gìn giữ, chúng ta đã hoàn thành sứ mệnh thắp sáng từ tâm. Mỗi chúng ta dù ở vai trò nào – đều có thể là một ngọn đèn nhỏ, cùng nhau thắp lên biển ánh sáng chan hòa, soi đường nhân loại bước vào bình minh giác ngộ.
C. Kết luận: Mỗi người là một ngọn đèn – Cùng soi sáng nhân loại
Như vậy, hành trình thiêng liêng mà chúng ta vừa trải qua bắt đầu từ Đản sinh – khoảnh khắc Đức Phật xuất hiện giữa đời, gieo mầm giác ngộ cho chúng sinh. Tiếp theo là Thành đạo, khi Ngài chứng ngộ Vô thượng Bồ-đề dưới gốc Bồ-đề, thắp lên ánh sáng trí tuệ cho muôn loài. Và rồi, Nhập Niết-bàn – đỉnh cao viên mãn của một đời hành đạo, khắc ghi bài học về giải thoát tự lực, khẳng định rằng con đường giải thoát luôn hiện hữu trong mỗi chúng ta.
Tiếp nối hành trình ấy, chúng ta đã cùng nhau khám phá ý nghĩa của việc thắp sáng từ tâm, một hành động không chỉ bắt nguồn từ sự thấu hiểu mà còn từ thực hành trong đời sống hàng ngày. Thắp sáng từ tâm là việc duy trì giới luật, nuôi dưỡng lòng từ bi, sống với chánh niệm và trí tuệ, để từng bước lan tỏa ánh sáng ấy ra cộng đồng: tại gia đình, nơi ta gieo mầm yêu thương và gắn kết tâm linh; trong xã hội, nơi ta gieo hạt tử tế và phụng sự cộng đồng; và với thiên nhiên, nơi ta tỏ lòng biết ơn và sống hòa hợp với đất mẹ.
1. Tóm lược hành trình
(a) Đản sinh → Thành đạo → Nhập Niết-bàn: Ba ngọn đèn rực sáng đánh dấu con đường giác ngộ.
(b) Thắp sáng từ tâm: Khơi dậy sức mạnh nội tâm qua chánh niệm, từ bi và trí tuệ.
(c) Thực hành trong đời thường: Giữ giới, nuôi dưỡng lòng nhân ái, sống tỉnh thức.
(d) Lan tỏa ra cộng đồng: Yêu thương gia đình, lan tỏa tử tế trong xã hội, kết nối với thiên nhiên.
2. Khẳng định: Mỗi Phật tử là một ngọn đèn an lạc, dù ở bất kỳ vai trò nào – con cháu, cha mẹ, bạn bè hay người khách lạ – mỗi chúng ta đều có thể trở thành ngọn đèn an lạc. Khi tâm trong sáng, dù những cơn bão cuộc đời có dữ dội đến đâu, ánh sáng nội tâm vẫn mãi tỏa rạng, soi đường cho chính mình và cho tất cả những người xung quanh.
3. Lời nguyện từ bi và trí tuệ trước ngưỡng cửa Vesak 2025, xin dâng lên lời nguyện sâu sắc:
“Nguyện sẽ thắp đèn từ bi để xua tan hận thù,
Nguyện sẽ thắp đèn trí tuệ để tỏa rạng vô minh,
Và nguyện cho mỗi hành động an lành trở thành nguồn sáng dẫn đường cho nhân loại bước vào bình minh giác ngộ.”
Trong Kinh Đại Bát Niết-bàn, Đức Phật khuyên rằng: “Hãy tự thắp đuốc lên mà đi, hãy lấy Chánh pháp làm ngọn đèn soi đường.”
Nguyện rằng ngọn đèn tâm pháp ấy luôn cháy sáng, truyền cảm hứng và tiếp nhận thêm ánh sáng, để muôn đời lời dạy của Đức Thế Tôn mãi vang vọng trong trái tim của tất cả chúng sinh.
LỜI CẢM ƠN
Nhân dịp Đại lễ Vesak Liên Hiệp Quốc 2025, chúng ta cùng nhau chiêm nghiệm lại hành trình giác ngộ của Đức Phật và những ánh sáng tâm linh mà Ngài đã truyền trao cho thế gian. Nguyện rằng mỗi Phật tử, dù ở bất kỳ nơi đâu, cũng sẽ luôn thắp sáng ngọn đèn trí tuệ và từ bi trong lòng mình, lan tỏa yêu thương và an lạc đến cộng đồng, xã hội và thiên nhiên.
Chúng tôi xin trân trọng cảm ơn tất cả các Phật tử, những người đã và đang miệt mài thực hành Phật pháp trong đời sống hàng ngày, góp phần làm sáng lên ngọn đèn tình yêu thương và sự thức tỉnh trong thế giới này. Cầu nguyện rằng tất cả chúng ta cùng nhau bước vào một tương lai hòa bình, hạnh phúc, đầy ánh sáng giác ngộ.
“Nguyện cầu quý Phật tử luôn sống trong hạnh phúc, thanh tịnh, vững bước trên con đường giác ngộ, cùng nhau xây dựng một thế giới hòa bình.”
[1] ĐĐ. Thích Nguyên Định, Ủy viên BTS Phật giáo tỉnh Đồng Nai, Trưởng ban Hoằng pháp kiêm Trưởng ban Giáo dục Phật giáo huyện Vĩnh Cửu, Giáo thọ sư Trường TCPH tỉnh Đồng Nai. Chùa Vĩnh An, Kp1, TT Vĩnh An, tỉnh Đồng Nai. http://chuamaisonvinhan.org/